Chuyển đến nội dung chính

Cú lừa từ Pocker - Chưa từng nghĩ mình là một con nghiện cờ bạc

Từ hồi mới vào công ty đầu tiên, sếp mình rủ chơi pocker rất nhiều lần. 

Có lần cả công ty đi team building, trời đã khuya và mọi người đi ngủ hết thì còn 6 mạng ngồi lại. Dĩ nhiên là sếp lại rủ rê lên kèo pocker. 

Mình nhất quyết bảo không chơi, không biết chơi, không đời nào chơi. 

Một ông anh bạn sếp mới nhẹ giọng: "Thế em ngồi hát karaoke văn nghệ văn gừng đi".

 Mình ok ngay lập tức luôn, gì thì gì ca hát nhảy múa là nghề của mình rồi! Nhưng không may là vì còn đủ tỉnh táo để nhận ra nguy cơ, sếp giật luôn mic trên tay mình rồi quay sang gầm gừ ông bạn: "Mày điên à mà đem mic cho nó"

Ơ!!!

Không được hát nên mình cũng đành chơi vài ván pocker. Vì mới tiếp cận bộ môn tri thức này nên mình thua hết số chip được phát, trở thành chân chia bài đồng thời xin vài đồng tip lẻ để chơi tiếp.

Có số vốn ít ỏi, mình đem đặt all in cho mọi trận. Trời phụ lòng người, vì tiền lẻ quá phải tính mệt não nên sếp cáu không cho mình chơi nữa, bảo mình ngồi hát đi.

Ơ!!!

Mình hát được mấy câu thì sếp lại không cho mình hát nữa, bảo mình đi ngủ đi.

Ơ!!! Chế độ độc tài à? Quân chủ à?

Kể từ lần đó, mình không động vào pocker nữa cho đến tầm 1 năm sau...

Gần Tết, chị Hòa đưa lên một bộ lô tô, khởi đầu cho kỷ nguyên cờ bạc của toàn bộ công ty. Từ lô tô, bọn mình chuyển qua chơi 3 cây, black jack rồi cuối cùng bén duyên với pocker. Đến lúc này thì sếp mình - Một tay pocker bán chuyên nhảy vào với tinh thần đòi lại tiền lương từ nhân viên.

Bọn mình say mê pocker từ trước Tết đến sau Tết. Trong quá trình đó, rất nhiều nhân tài đã ra đời:

ĐÃ HAY CÒN HÊN - DESIGNER X

Designer X là một thằng em khá thân với mình hồi đó. Thân ở mức ngày nào bọn mình cũng khẩu chiến. Theo mô tả từ người ngoài cuộc thì bọn mình trông máu như sắp lao vào combat với nhau đến nơi. 

Thằng này từ khi được giác ngộ ánh sáng pocker thì về nhà tải app luyện tập ngày đêm, lột sạch mấy con gà online và rồi lột ra cả anh chị nó ngoài đời thực.

Không chỉ có kỹ năng, kinh nghiệm, X còn sở hữu cả độ may mắn thượng thừa khiến không ít người hoảng sợ. Có những ván mình nhìn mặt nó đểu giả thực sự nhưng khi lật bài ra thì lá của nó đè chết dí lá mình. Qua những lần đau đớn như thế, mình không còn dám đấu tay đôi với nó nữa, đành dành cơ hội cho các anh em có nhân phẩm cao hơn.


CẢNH SÁT CƠ ĐỘNG - PLANNER H

Planner H là người chị khá thân với mình cả hồi còn ở công ty cũ cho đến tận bây giờ. Chị là người có tiền nên ba đồng chip lẻ không là gì với chị cả. Từ tiền đề kể trên, ta đi đến kết luận là chị là người chơi thuộc hệ mặt lạnh, đã theo là đố bố con thằng nào dọa được chị chạy.

Có lần mình láo chó không có gì trong tay nhưng vẫn dám cùng chị phân cao thấp. Hai chị em đều đập kha khá chip vào sòng rồi nên không ai muốn nhả cho người kia đớp hết. Ván game về cuối căng như dây đàn, nói điêu một chút thì mình có thấy sếp ngồi bên hóng thôi mà mồ hôi cũng rơi đôm đốp xuống mặt bàn. Thời khắc mở bài đến, ú òa thế nào cả hai chị em lại đều có quân lực ngang nhau, thế là tiền ai về nhà nấy. Rõ mất thời gian.


THẦN BÀI LÝ THUYẾT - CEO H

CEO H thì ai vào đây ngoài người sếp đã dẫn dắt nguyên team vào con đường nghiện ngập nữa. Sếp mình chơi pocker từ trước cả team khá lâu, đã từng tham gia vài tournament nghiệp dư nên cũng gì và này nọ lắm. 

À còn một fact nữa thể hiện sự đam mê của sếp mình với bộ môn này, đó là sếp từng tặng quà cưới cho bạn thân là một bộ pocker rồi mượn dùng và cuối cùng mượn hẳn. Hay thế đấy! Bạn thân mình mà làm trò đó là no đòn chứ chả chơi.

Quay lại câu chuyện, trên sòng thì sếp thường phân tích lý thuyết cho bọn mình. Hồi còn gà thì mình trố mắt ngạc nhiên kiểu ủ ôi sao sếp đỉnh thế nhờ, đoán được lá nào với lá nào luôn. Ngoài phân tích lý thuyết nghe mượt tai ra sếp còn thường xuyên thua đậm nữa. 

Thế nên bọn mình rất khoái chơi với sếp, vặt được tiền của người giàu thì còn gì bằng.


THẦN BÀI THỰC HÀNH - DESIGNER ĐẸP TRAI NHẤT HÀ NỘI

Gọi thằng này là VA, chứ còn designer đẹp trai nhất HN là ai thì mình không rõ lắm. Mình khẳng định luôn là VA chơi pocker ngu hơn cả mình, nhưng được cái số nó đỏ một cách thần kỳ. Nó là đứa duy nhất trong hội từng bốc được bộ tứ quý, nó ăn full house liên tọi và bọn mình ngờ cái sự may mắn của nó đến từ việc nuôi Ma Gà.

Đừng hỏi! Mình cũng không biết Ma Gà là gì đâu, biết thì danh xưng thần bài thực hành đã không còn là của VA nữa. Được chưa?

Có lần bọn mình đi đền thờ vua Trần ở Nam Định, thằng này nó còn mua cả bùa. Nó bảo là mua cho mẹ nhưng mà có trời biết, chỉ thấy nó không cho ai động tay vào cái lá bùa vàng ngọc của nó thôi! 

Nhân tiện kể về lần đi Nam Định thì mình kể luôn chuyện thằng VA vào đền thờ nhưng đến gian nào nó cũng "Năm mô a di đà phật" đều như gõ mõ. Các Thánh nhà Trần hẳn cáu thằng này lắm! Chắc đó là lý do đợt ở Nam Định nó thua rõ đậm.

Một thằng không phân biệt nổi đền thờ với chùa khác nhau chỗ nào thì bạn nghĩ xem làm sao nó có đủ năng lực tư duy đáp ứng một bộ môn yêu cầu động não cao như pocker chứ? Thế nên rõ luôn thằng VA là người chơi hệ tâm linh, xa Ma Gà là nó ngỏm!


CAO THỦ ẨN THÂN - ACCOUNT M

Thề luôn, không phải vì mối tư thù giữa Creative và Account mà mình gọi chị là ML đâu! Chị là ML thật! 

Mình chưa thấy chị ML chơi ván pocker tử tế nào. Chị chỉ ngồi sau giật dây các player khác và thỉnh thoảng xin chân chia bài thôi. Nhưng dăm bữa nửa tháng sếp mình lại nhắc về huyền thoại ML ăn thùng phá sảnh ở ván pocker đầu tiên mà chị chơi. Sếp giải thích là do "Đỏ tình đen bạc". Cũng đúng, bằng tuổi chị ML mà bà chị họ mình đã 2 chồng 1 con, à nhầm, 1 chồng 2 con rồi!

Là cao thủ ẩn thân nhưng chị giật dây đứa nào thì đứa đấy thua chỉ còn cái nịt. Thế nên mỗi lần chị ML đến gần mình đều tránh né như né tà. Lây số nhọ cờ bạc còn đỡ chứ lây số nhọ tình duyên thì cắt duyên âm chục lần cũng hổng ăn thua.


DU HỌC SINH XÁC XUẤT - MEDIA P

Cũng như designer X, thằng này nâng cao trình độ nhờ tự luyện tập tại nhà. Mình không hiểu tại sao chơi game mà chúng nó phải ăn thua kinh thế nhưng đại khái là nó sưu tầm cả tài tiệu tiếng anh tiếng Việt để đọc. Rồi còn tải cả app chơi bằng tiền thật của bọn Trung Quốc để cọ sát ở đấu trường quốc tế.

Nhờ kiên trì, cần mẫn tìm cách khắc chế các cao thủ năm châu, thời gian cuối mình ở công ty nó nổi lên như một ngôi sao, thậm chí là có có phần lấn át đứa em Designer X kể trên. 

Về cách chơi của thằng này đậm lý thuyết và toan tính, thế nên mình không có gì để bình luận quá nhiều. 


NGƯỜI THỪA KẾ SÁNG GIÁ - DESIGNER K

Kể một lát suýt quên mất thằng này. Sorry bro =))))

Mà quên cũng đáng chứ Designer K chơi pocker vừa không thuộc hệ dùng não mà cũng chẳng thuộc hệ tâm linh. Nói hoa mỹ là thế còn nói thẳng ra là vừa chơi ngu xong số còn nhọ. 

Tuy không được ông bà phụ hộ nhưng vì lý do nào đó nó lại được Planner H phù hộ nhiệt tình. Có lần planner H đang trên đà thắng thì chồng đến đón về đi gội đầu, thế là phải đứng dậy rời trận. Nhưng mà bài bạc thì làm gì có kiểu đang thắng được rời đi chứ! 

Thế nên planner H - xuất phát điểm là một người chị không thèm ba đồng chip lẻ, chỉ lấy vốn rồi để lại hết số tiền lời gấp đôi tiền vốn cho người thắng chị trong ván kế tiếp. 

Chị đặt all in nhiều tiền thế thì bố đưa nào dám theo. Duy chỉ có Designer K không biết là ngu thật hay ngu giả vờ nên vẫn all in cùng chị. Rốt cuộc là nó thắng và nhận hết số tiền thừa kế, trong khi planner H giải tỏa được gánh nặng cờ bạc và tí tởn về đi gội đầu.

Còn vì sao mình bảo thằng này chơi tệ? Trong 1 buổi chơi nó full house 5 lần mà chung cuộc vẫn lỗ thì bạn nghĩ sao? Chứ mình thì... Nhìn lên chữ thứ 13 của câu thứ 3 phần này nhé!


ĐẠI GIA MỚI NỔI - INTERN M

Cũng là một người chơi game để đốt tiền như Planner H, những chồng chip cao không thể dọa được khí chất quyết đoán của Intern M. Nhưng những chồng chip giá trị lớn và rất cao thì có.

Nói chung là vào game thì trông mình giống em bé intern rón rén và tò mò về thế giới còn Intern M lại không khác gì senior già đời lọc lõi. Nhìn nó đánh mà nhiều lúc mình gào thét trong nội tâm là đm thừa tiền thì làm từ thiện cho t đây này, hâm àaaa. Nhưng rồi con bé vẫn thắng. Hay nhỉ?

Câu cửa miệng của Intern M lúc bị ngăn cản việc đốt tiền luôn là: "Cứ cho là nhà em giàu đi".

Uhmmmmmmm

Uhmmmmmmmmm

Ngoài OK ra thì mình còn biết nói gì cho ngầu nữa bây giờ?!!











Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện đi học

Nhân một ngày thanh mát với đống công việc ngập đầu do trước đó lười biếng trì hoãn, mình xin kể một vài mẩu chuyện về thời đi học cấp 2 của mình. Vì là thời đi học cấp 2 nên mấy chuyện này toàn về việc học hành cả thôi. Chả là hồi cấp 2  mình là một đứa học dốt nhưng lại thích ra vẻ chăm học cơ. Bên cạnh đó thì mình thường có một số cảm hứng bất chợt ví dụ như một lần mình tự nhiên thích học lý. Cái niềm cảm hứng đó đến và đi với tốc độ nhanh như tiền lương bây giờ vậy. Vèo phát 2 ngày thì không thấy tăm hơi đâu nữa. Và vì là cơn bộc phát nên hồi đó tất cả niềm đam mê cho môn lý đáng ra là phải dàn trải cả đời thì được dồn hết vào 2 ngày kia. Mình đi mua một cuốn sách nâng cao về với tham vọng sẽ vào được đội tuyển lý. Nhưng như đã nói từ trước mình vốn là một đứa học ngu nhưng thích ra vẻ chăm học nên khi mua về mới biết đó rốt cuộc chỉ là quyển sách giải bài tập mà giới mộ điệu thường mua về chép và đưa lên khi cô kiểm tra vở. Sau hai ngày, cơn say nắng của mình với môn lý đi mất

Nỗi cô đơn thật đáng sợ!

  Nếu chưa từng trải, hãy thử tưởng tượng một ngày mà những người bạn yêu mến đột nhiên biến mất. Ngày đầu tiên, bạn buồn bã nhưng vẫn tin mãnh liệt rằng rồi họ sẽ trở về. Ngày thứ hai cũng vậy! Qua ngày thứ ba, thứ tư, thứ năm,...Niềm tin vẫn ở đấy! Thế rồi một tháng trôi qua, bạn đi trên phố và nhìn thế gian xa lạ, bạn tự hỏi họ có trở về không? Vài tháng sau, niềm tin thu bé lại dần. Một năm trôi qua, ký ức về họ mờ đi. Bạn tự hỏi có phải là lỗi của bạn không? Có những người đi qua cuộc đời bạn, trao cho bạn niềm vui rồi lại bước tiếp. Bạn tha thiết mong họ ở lại, nhưng chẳng có lý do gì để giữ chân. Mỗi một người ra đi để lại một khoảng trống, rồi đến một lúc bạn chẳng còn hy vọng sẽ có ai đó đồng hành với mình mãi mãi. Chúng ta nỗ lực rất nhiều để trở thành một mảnh ghép.  Đừng, đừng bảo bạn căm ghét thế gian, bạn là độc đáo là duy nhất và bạn chẳng cần phải thuộc về bất cứ đâu!  Chẳng qua là bạn đã quen với cô đơn và chọn thu tay lại. Bạn sợ cảm giác bị bỏ rơi, sợ bị chối từ. Vì

Chúng ta đã đi qua những ngày tối tăm đến thế!

Viết từ những ngày cảm thấy bản thân mong manh hơn bao giờ hết ở tuổi 24. Tuần thứ 2 ở Xanh căng như dây đàn, mình còn chả tha thiết chuyện ăn uống. Áp lực đè nặng trĩu vào lồng ngực khiến mình cảm thấy có thể gãy bất cứ lúc nào. 4 tháng từ ngày rời Hà Nội, hơn 3 tháng từ lúc đặt chân vào Sài Gòn và bước đi trên hành trình khó khăn này. Tâm trạng mình cứ như một quả bóng phập phồng chờ chực nổ mỗi ngày. Có những lúc mình ngồi sụp xuống ghế, xuống đất, ngã ra giường mà khóc rấm rứt vì bất lực quá. Tự nhiên cảm thấy bản thân đã quyết định sai khi nhảy việc sang Xanh, nơi mình tưởng sẽ dễ thở nhưng hóa ra lại khó ngang ngửa hoặc thậm chí là hơn nhiều. Giờ lại phải tiếp tục chiến đấu trên hành trình mới, sợ phải bước chân xuống giường và mỗi sáng thức giấc thầm ước bản thân sẽ tan biến đi để không còn phải chịu đựng nỗi đau này. Rồi mình nghĩ về người thầy mình luôn rất trân trọng ở April, anh Kian. Mình tự hỏi bản thân "Anh Kian sẽ làm gì trong trường hợp này" mỗi lần gặp khó. S