Nếu bạn là một đứa FA lâu năm, như mình chẳng hạn, thì bạn hẳn nhiên đã có một khoảng thời gian dài siêu siêu ngầu khi chẳng màng đến chuyện thích ai.
Anh chàng đó vốn dĩ chẳng hề dính dáng chút nào đến thứ mà bạn gọi là mẫu hình lý tưởng. Thậm chí, ngay từ ngày đầu gặp anh bạn đã đặt anh ta ra bên ngoài danh sách những người "có khả năng trở thành bạn trai".
Bạn lại biện minh như thế này: Trên đời làm gì có thể xuất hiện một chàng trai giống như mình mơ ước chứ? Anh bao nhiêu tuổi không quan trọng, quan trọng là tính cách anh giống bao nhiêu tuổi. Anh hâm dở không không quan trọng, quan trọng là gặp anh mình vẫn cười. Anh làm cùng ngành với mình không không quan trọng, miễn quan trọng là anh có chí tiến thủ và tâm huyết. Anh thích những gì mình thích không không quan trọng, thích những điều khác nhau mới có chuyện để nói. Thế rồi mọi thứ cứ càng lúc càng trở nên kém quan trọng, thôi thì chỉ cần là anh là được rồi.
3. Sự thật là thế này: Anh ta chẳng hề bận tâm đến việc trên đời này có một đứa con gái đang ngu ngốc như bạn đang lặng lẽ phía sau. Anh ta chưa bao giờ chủ động nói chuyện với bạn, chỉ có bạn luôn là người kết thúc những cuộc hội thoại ngắn ngủi mang tính xã giao. Anh ta thậm chí còn không lưu số điện thoại bạn trong khi chỉ cần là cuộc gọi của anh thì tim bạn loạn nhịp cả lên, nhưng rốt cuộc chỉ là anh gọi đến vì nhầm máy. Bạn cập nhật MXH nhiều hơn chỉ để anh thấy tên bạn xuất hiện. Chỉ chờ một dòng bình luận mà chờ mỏi mòn. Nick anh sáng kìa, ôi thôi lại tắt rồi!
Bạn có nhiều chuyện để lo lắng hơn, có nhiều điều để yêu thích hơn là cụ thể một con người.
Nhưng rồi, đột nhiên bạn thích một chàng trai. Và thế giới quan của bạn thay đổi tít tù mù. Thay vì tự hỏi làm sau kiếm được càng nhiều tiền càng tốt? Làm sao để qua môn khi chả có chữ nào trong đầu? Làm sao để tắt nụ cười của con bé mình ghét? Bạn lại có thêm một câu hỏi to đùng nữa là "Liệu anh ấy có thích mình hay không?".
Thay vì để ý đến tất tần tật mọi chuyện xảy ra trên đời, hóng hớt đủ thứ trong thiên hạ thì bạn chỉ chăm chăm quan tâm giờ này anh ta đang làm gì?
Rồi bạn sẽ làm một việc siêu xấu hổ sau khi cầm điện thoại đắn đo một tỷ lần - Lục lọi mạng xã hội của người kia. Như mình đang làm đây chẳng hạn.
Anh chàng đó vốn dĩ chẳng hề dính dáng chút nào đến thứ mà bạn gọi là mẫu hình lý tưởng. Thậm chí, ngay từ ngày đầu gặp anh bạn đã đặt anh ta ra bên ngoài danh sách những người "có khả năng trở thành bạn trai".
Thế mà trớ trêu thay, thời gian qua đi, khi biết về người đó nhiều hơn thì bạn lại trở nên như thế này, bạn hiểu ý mình đấy, như thế này này, mông lung và say say í.
1. Sự thật thế này: Anh nói chuyện với một cô gái về tất cả mọi thứ, kể cho cô ấy dự định của anh, những mẩu chuyện đùa mà lũ con trai sẽ cố gắng kể để lấy lòng đứa con gái mình thích, etc. Còn bạn là cái bóng vô hình ở đâu đó trong câu chuyện của hai người họ. À kìa, bạn kia rồi, thấy hạt cát bị che khuất sau chiếc lá rụng dưới gốc cây ở xa tít xa kia chứ?
1. Sự thật thế này: Anh nói chuyện với một cô gái về tất cả mọi thứ, kể cho cô ấy dự định của anh, những mẩu chuyện đùa mà lũ con trai sẽ cố gắng kể để lấy lòng đứa con gái mình thích, etc. Còn bạn là cái bóng vô hình ở đâu đó trong câu chuyện của hai người họ. À kìa, bạn kia rồi, thấy hạt cát bị che khuất sau chiếc lá rụng dưới gốc cây ở xa tít xa kia chứ?
Bạn tự thuyết phục bản thân: Anh không kể cho mình nghe gì cả vì anh nghĩ mình là một đứa trẻ nhiều chuyện. Chắc vì hai người bằng tuổi nhau nên mới thân hơn.
Ừ mà có khi anh không thích nói chuyện với mình thật. Mình có nên gợi chuyện với anh nữa không?
2. Sự thật thế này: Anh chẳng có điểm gì giống với hình mẫu lý tưởng của bạn cả. Anh ta thậm chí còn không có sở thích chung với bạn.
2. Sự thật thế này: Anh chẳng có điểm gì giống với hình mẫu lý tưởng của bạn cả. Anh ta thậm chí còn không có sở thích chung với bạn.
Bạn lại biện minh như thế này: Trên đời làm gì có thể xuất hiện một chàng trai giống như mình mơ ước chứ? Anh bao nhiêu tuổi không quan trọng, quan trọng là tính cách anh giống bao nhiêu tuổi. Anh hâm dở không không quan trọng, quan trọng là gặp anh mình vẫn cười. Anh làm cùng ngành với mình không không quan trọng, miễn quan trọng là anh có chí tiến thủ và tâm huyết. Anh thích những gì mình thích không không quan trọng, thích những điều khác nhau mới có chuyện để nói. Thế rồi mọi thứ cứ càng lúc càng trở nên kém quan trọng, thôi thì chỉ cần là anh là được rồi.
3. Sự thật là thế này: Anh ta chẳng hề bận tâm đến việc trên đời này có một đứa con gái đang ngu ngốc như bạn đang lặng lẽ phía sau. Anh ta chưa bao giờ chủ động nói chuyện với bạn, chỉ có bạn luôn là người kết thúc những cuộc hội thoại ngắn ngủi mang tính xã giao. Anh ta thậm chí còn không lưu số điện thoại bạn trong khi chỉ cần là cuộc gọi của anh thì tim bạn loạn nhịp cả lên, nhưng rốt cuộc chỉ là anh gọi đến vì nhầm máy. Bạn cập nhật MXH nhiều hơn chỉ để anh thấy tên bạn xuất hiện. Chỉ chờ một dòng bình luận mà chờ mỏi mòn. Nick anh sáng kìa, ôi thôi lại tắt rồi!
Bạn thì cứ ngu ngốc: Chắc anh không biết nói gì nữa thôi. Chắc là anh bận quá. Mà thôi, hình như đúng là anh không nhận ra sự tồn tại của mình rồi.
Cứ thế, câu chuyện tiếp dẫn với kịch bản tương tự như trên. Rồi một ngày nghĩ đến anh ta bạn chẳng còn thấy rối bời nữa. Bạn nhận ra mình đã đi được một quãng đường dài rồi! Và anh tả trở thành "Chàng trai bạn từng thầm thích".
Cứ thế, câu chuyện tiếp dẫn với kịch bản tương tự như trên. Rồi một ngày nghĩ đến anh ta bạn chẳng còn thấy rối bời nữa. Bạn nhận ra mình đã đi được một quãng đường dài rồi! Và anh tả trở thành "Chàng trai bạn từng thầm thích".
Nhận xét
Đăng nhận xét