Chuyển đến nội dung chính

REVIEW PHIM- Spiderman: Homecoming (Người nhện trở về nhà)



Spiderman Homecoming- Tớ thề đây sẽ là một bộ phim hay, rất hay dành cho các bạn fan yêu thích thái độ tưng tửng và yếu tố viễn tưởng siêu cấp trong các bộ phim Marvel. Spiderman lần này do Tom Holland thủ vai với tớ hoàn toàn ăn đứt các phần trước. Phần đầu là phần tớ ghét nhất vì ông người nhện bị hoàn hảo hóa quá lên, không có nét đặc trưng gì nữa cả. Phần hai thì hơi buồn quá với cả cũng hơi bình thường nếu so sánh với mặt bằng chung các phim trên thị trường thì có thể gọi như là một phim dành cho bánh bèo xem. Phải đến phần 3 này, tớ mới thấy được đúng chất Marvel trong anh chàng Peter. Mà chất Marvel là gì thì đừng hỏi tớ nhé! Mỗi người tự có cảm nhận của riêng mình về vũ trụ điện ảnh này thôi!

Giờ chúng ta đi vào nội dung phim nhé! Tớ sẽ cố review một cách vừa phải, để không làm lộ nội dung phim lại vừa giúp các bạn quyết định có nên nhấc đít ra rạp không.

Đầu tiên mừng nhất là điều tớ lo sợ đã không xảy ra. Không có ông bác nào thiệt mạng cả, hú hồn chưa? Phải chăng vì không có sự cố đau thương đó mà Peter của phần 3 không quá sâu sắc như những anh chàng trước ( không sâu sắc nhưng vẫn đẹp trai nhé! Và cười thì thì siêu cưng luôn). Anh ta vẫn tưng tửng, suy nghĩ trẻ con và đam mê trở thành siêu anh hùng chết đi được. Bởi đam mê đó mà phần đầu phim ta liên tục được cười với những màn đối thoại hài hết cỡ giữa Peter và Happy- phụ trách an ninh của Tony Stark và giữa Peter với Tony Stark.

Á à, quên mất phần quan trọng nha! Tony Stark- anh chàng người bàn là đẹp trai, đại gia, thông minh kiệt xuất cũng có xuất hiện với thời lượng kha khá trong phần phim này đấy! Với vai trò là người dẫn dắt cho Peter, Tony ở tập này có vẻ trưởng thành và sao nhỉ??? Trông khá nguy hiểm... Khi tớ nói trông khá nguy hiểm thì không có nghĩa Tony định giết ai đâu mà tức là trông ông í ngầu ấy! Tớ vẫn nhớ cuộc hội thoại đem lại cảm giác sâu sắc nhất phim khi mà Tony lấy lại bộ giáp của người nhện
"Xin chú, nếu không có bộ giáp cháu không là gì cả"
" Nếu vậy thì cháu không xứng đáng được sở hữu nó"
Dù vẫn thích Tony nhưng trong phần phim này vì đóng vai thầy giáo nên anh chàng không mấy khi văng bậy, cư cử có chuẩn mực hơn và cũng bớt hài hước hơn.

Nói về hài hước thì phần này, level hài hước của Cap đẹp trai mặt đơ có thể nâng thêm một bậc khi anh xuất hiện trong mấy cái video của ông thầy dạy thể dục với vai trò dạy đời siêu nhàm chán cho đám trẻ cấp 3. Tất nhiên anh vẫn chẳng biểu cảm tí gì như anh vẫn hay làm nhưng những lời anh nói và vai trò của anh trong phần này vẫn khá là gây cười đấy nhé!

Và phần này thì nhân vật nữ sánh đôi cùng Peter không được đề cập đến nhiều cũng làm mình khá là thảo mãn. Ôi xin, mấy phim hài thì đừng dính gì đến yêu đương lãng mạn làm gì vì nó chỉ tổ biến bộ phím trở nên siêu sến siêu buồn thôi. Đây chính là công thức để làm hỏng Amazing Spiderman trong mắt mình và thật may phần người nhện phần này đã không dùng lại công thức đó.

Tạm thời mình sẽ kết ở đây vì mình không biết nên nói gì về bộ phim này nữa. Chung quy lại, nếu yêu thích phong cách anh hùng chân chính sâu sắc thì có vẻ bạn sẽ yêu mến người nhện của hai phần trước hơn so với phần này! Tuy nhiên, nếu yêu thích phong cách hâm hâm hài hước của anh người nhện chính chủ nguyên bản gốc truyện tranh Marvel thì bản Tom Holland sẽ làm bạn siêu thích luôn, hài và vẫn giá trị, những giá trị này theo mình thấy thì khá là thấm và bớt dạy đời hơn mấy phần phim trước.

Trước giờ mình vẫn thích Ironman nhất Marvel nhưng sau khi xem Homecoming thì ngội vị đó xin nhường cho anh người nhện đương thời vậy!

Nhận xét

  1. Slot Review - Gambling Academy Of Arizona
    Slot Review: Pragmatic Play's 5 헬로우블랙잭 reels, 4 rows and 15 있습니다 paylines slot game offer players a great choice 꽁머니 지급 of games and a great 강원 랜드 슬롯 머신 mix of bonus 승부 예측 사이트 rounds and

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chuyện đi học

Nhân một ngày thanh mát với đống công việc ngập đầu do trước đó lười biếng trì hoãn, mình xin kể một vài mẩu chuyện về thời đi học cấp 2 của mình. Vì là thời đi học cấp 2 nên mấy chuyện này toàn về việc học hành cả thôi. Chả là hồi cấp 2  mình là một đứa học dốt nhưng lại thích ra vẻ chăm học cơ. Bên cạnh đó thì mình thường có một số cảm hứng bất chợt ví dụ như một lần mình tự nhiên thích học lý. Cái niềm cảm hứng đó đến và đi với tốc độ nhanh như tiền lương bây giờ vậy. Vèo phát 2 ngày thì không thấy tăm hơi đâu nữa. Và vì là cơn bộc phát nên hồi đó tất cả niềm đam mê cho môn lý đáng ra là phải dàn trải cả đời thì được dồn hết vào 2 ngày kia. Mình đi mua một cuốn sách nâng cao về với tham vọng sẽ vào được đội tuyển lý. Nhưng như đã nói từ trước mình vốn là một đứa học ngu nhưng thích ra vẻ chăm học nên khi mua về mới biết đó rốt cuộc chỉ là quyển sách giải bài tập mà giới mộ điệu thường mua về chép và đưa lên khi cô kiểm tra vở. Sau hai ngày, cơn say nắng của mình với môn lý đi mất

Nỗi cô đơn thật đáng sợ!

  Nếu chưa từng trải, hãy thử tưởng tượng một ngày mà những người bạn yêu mến đột nhiên biến mất. Ngày đầu tiên, bạn buồn bã nhưng vẫn tin mãnh liệt rằng rồi họ sẽ trở về. Ngày thứ hai cũng vậy! Qua ngày thứ ba, thứ tư, thứ năm,...Niềm tin vẫn ở đấy! Thế rồi một tháng trôi qua, bạn đi trên phố và nhìn thế gian xa lạ, bạn tự hỏi họ có trở về không? Vài tháng sau, niềm tin thu bé lại dần. Một năm trôi qua, ký ức về họ mờ đi. Bạn tự hỏi có phải là lỗi của bạn không? Có những người đi qua cuộc đời bạn, trao cho bạn niềm vui rồi lại bước tiếp. Bạn tha thiết mong họ ở lại, nhưng chẳng có lý do gì để giữ chân. Mỗi một người ra đi để lại một khoảng trống, rồi đến một lúc bạn chẳng còn hy vọng sẽ có ai đó đồng hành với mình mãi mãi. Chúng ta nỗ lực rất nhiều để trở thành một mảnh ghép.  Đừng, đừng bảo bạn căm ghét thế gian, bạn là độc đáo là duy nhất và bạn chẳng cần phải thuộc về bất cứ đâu!  Chẳng qua là bạn đã quen với cô đơn và chọn thu tay lại. Bạn sợ cảm giác bị bỏ rơi, sợ bị chối từ. Vì

Chúng ta đã đi qua những ngày tối tăm đến thế!

Viết từ những ngày cảm thấy bản thân mong manh hơn bao giờ hết ở tuổi 24. Tuần thứ 2 ở Xanh căng như dây đàn, mình còn chả tha thiết chuyện ăn uống. Áp lực đè nặng trĩu vào lồng ngực khiến mình cảm thấy có thể gãy bất cứ lúc nào. 4 tháng từ ngày rời Hà Nội, hơn 3 tháng từ lúc đặt chân vào Sài Gòn và bước đi trên hành trình khó khăn này. Tâm trạng mình cứ như một quả bóng phập phồng chờ chực nổ mỗi ngày. Có những lúc mình ngồi sụp xuống ghế, xuống đất, ngã ra giường mà khóc rấm rứt vì bất lực quá. Tự nhiên cảm thấy bản thân đã quyết định sai khi nhảy việc sang Xanh, nơi mình tưởng sẽ dễ thở nhưng hóa ra lại khó ngang ngửa hoặc thậm chí là hơn nhiều. Giờ lại phải tiếp tục chiến đấu trên hành trình mới, sợ phải bước chân xuống giường và mỗi sáng thức giấc thầm ước bản thân sẽ tan biến đi để không còn phải chịu đựng nỗi đau này. Rồi mình nghĩ về người thầy mình luôn rất trân trọng ở April, anh Kian. Mình tự hỏi bản thân "Anh Kian sẽ làm gì trong trường hợp này" mỗi lần gặp khó. S